Nếu ai đã từng một lần làm “cây si” mới thấu hiểu cho sự khó nhọc để “trồng”.
Đối với một “cây si”, điều quan trọng là phải bám rễ cho sâu. Trồng đâu thì trồng một chỗ để đối tượng có thể dễ dàng nhận ra từ xa. Vì thường thì đối tượng cứ giả vờ ngó lơ khi cây si ở quá gần.
“Cây si” còn phải có một sức khỏe cực tốt để trụ vững dù nắng mưa, gió bão.
“Cây si” còn phải tươi. Vì thường thì còn phải trồng cây si nghĩa là chưa được công nhận người yêu chính thức nên không có quyền làm mặt buồn, mặt lẫy. Chỉ có thể tươi thật tươi bất kể thế nào.
Còn nữa, “cây si” phải biết sớm phát hiện và trừ diệt những mầm cây khác hoặc ong bướm xuất hiện vo ve quanh đối tượng…
Ôi, đúng là cực khổ đời “si” !
Em vẫn như ngày xưa
Trần Tiến
Biển chiều đầy sóng vỗ
Chúng ta hát ca vui như trẻ thơ
Bao năm dưới mái trường mộng mơ
Ta như con sóng nô đùa.
Biển chiều đầy sóng vỗ
Giấc mơ đã xa bao giờ, bao giờ
Ai cách xa xóa mờ nỗi nhớ
Em vẫn như ngày xưa…
Biển chiều đầy sóng vỗ
Tóc em xõa bay mênh mang, biển xa
Em đã đến bên tôi hồn nhiên
Đôi chân giỡn sóng xô bờ.
Biển chiều đầy sóng vỗ
Giấc mơ đã qua bao giờ … bao giờ
Bao cách xa xóa nhòa năm tháng
Em có quên chiều xưa.
Bạn đừng quên nơi ấy
Chúng ta sống bên nhau vui hồn nhiên
Em trốn dưới bóng cây thần tiên
Cho tôi ngơ ngác đi tìm.
Biển chiều đầy thương nhớ
Giấc mơ đã qua bao giờ
Ta mãi cách xa cánh buồm xanh thắm
Ôi giấc mơ tuổi thơ !
Bao cách xa xóa nhòa năm tháng
Em có quên chiều xưa
Ai cách xa phai mờ nỗi nhớ
Em vẫn như ngày xưa
Biển chiều, biển chiều đầy sóng vỗ.
Ngày xưa Hoàng thị
Phạm Duy
Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay
Em đi dịu dàng, bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường, nằm im dấu mỏ
Anh theo Ngọ về gót giầy lặng lẽ đường quê
Em tan trường về, anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề, lòng anh nức nở
Mai vào lớp học anh còn ngẩn ngơ, ngẩn ngơ
Em tan trường về, mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở muôn thưở còn thương, còn thương
Em tan trường về, anh theo Ngọ về
Em tan trường về, anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cười mang mang sầu đời, tình ơi
Bao nhiêu là ngày theo nhau đường dài
Trưa trưa, chiều chiều Thu Đông chẳng nhiều
Xuân qua rồi thì chia tay phượng nở sang hè
Rồi ngày qua đi, qua đi, qua đi, …
Như phai nhạt mờ đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ, đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ đi lại đường xưa, đường xưa
Cây xưa còn gầy nằm phơi dáng đỏ
Áo em ngày nọ phai nhạt mấy màu
Âm vang thuở nào bước nhỏ tìm nhau, tìm nhau
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Nay trên đường này đời như sóng nổi
Xóa bỏ vết người, chân người tìm nhau, tìm nhau
Ôi con đường về, ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp lòng sao thấm mệt
Ngắt vội hoa này nhớ người thuở xưa, thuở xưa
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù theo nhau bụi đỏ đường mơ
Xưa theo Ngọ về mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này, cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài ai mang bụi đỏ đi rồi
…Ôi con đường về, ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp lòng sao thấm mệt…
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1lZQH1DnuD
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì thôi đừng ngại mưa mau
Đưa nhau ra tới bên cầu nước xuôi
Sông này đây chảy một giòng thôi
Mấy đầu sông thẵm khóc người cuối sông
Nhớ xưa em chưa theo chồng
Mùa Xuân may áo áo hồng đào rơi
Mùa Thu em mặc áo da trời
Sang Đông lại khoác lên người áo hoa
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng
Thôi thì thôi mộ người tà dương
Thôi thì thôi nhé đoạn trường thế thôi
Nhớ xưa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nỡ để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Buồn như cánh bướm đồi Tây hững hờ
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thôi thì thôi chỉ là phù vân
Thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi
Chim ơi chết dưới cội hoa
Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu.